Tự cái sự cờ :)

Note Đóng lại

Tuesday, 11 October 2011

Ván Cờ Không Hòa

     
Câu chuyện này xảy ra vào những năm đen tối tại một nước vùng Ban tích bị phát xít Đức chiếm đóng. Trong một trại tập trung, một sĩ quan Đức quản lý trại rất thích chơi cờ vua và luôn tự khoe mình là người cao cờ, y thường chọn trong đám tù nhân những người biết đánh cờ để tỷ thí. Y luôn thắng những con người vừa thiếu ăn, vừa bị đầy đọa cả về thể xác lẫn tinh thần, không muốn bị hành hạ thêm nữa. Huênh hoang, một lần y thách tất cả đám tù nhân chọn ra một người giỏi nhất để y đánh biểu diễn cho cả trại xem. 
     Một chú bé 15 tuổi gầy gò, có cặp mắt rất sáng, mới bị bắt vào trại ít lâu đã được chọn. Trận đấu diễn ra trong hoàn cảnh kỳ lạ. Chú bé là đại diện cho hàng nghìn tù nhân. Địch thủ của chú là một tên xâm lược, sát nhân. Đến giữa ván, cờ thế cân bằng. Người ta hiểu rằng sức cờ của chú thiếu niên không hề thua kém tên đao phủ. Đột nhiên ván cờ được tạm nghỉ và cuộc mặc cả của kẻ đang nắm sinh mệnh của chú bắt đầu: Nếu chú chịu thua ván cờ, chú sẽ được trả tự do. Nếu thắng ván cờ chú sẽ bị đem đi bắn ngay lập tức.

Cuộc đấu tiếp tục. Mỗi nước đi của chú có hàng nghìn cặp mắt dõi theo, hồi hộp lo lắng. Chú sẽ khuất phục trước tên đao phủ, sẽ nhẫn nhục chịu thua để tôn vinh tài trí của hắn? Ai cũng biết cuộc sống và tự do đối với người tù thật là quý giá biết bao!


Nhìn mỗi nước đi cương quyết của chàng, tên sĩ quan càng thêm kinh ngạc. Nỗi sợ hãi bị mất mặt trước cả nghìn con người đang thất thế kia khiến y càng bộc lộ ý đồ man rợ của mình. Y tiếp tục mặc cả: Nếu ván cờ hòa, chàng sẽ được tự do. Nhưng không, lòng căm thù và khinh bỉ kẻ thù khiến trái tim chàng thanh niên bốc lửa. Chàng đi những nước sát thủ gớm ghê khiến cho mặt kẻ thù khi thì xám lại vì thất thế, khi thì đỏ bừng vì tức tối, là danh dự hay nhục nhã, là hèn hạ hay cao thượng. Ván cờ cũng là ranh giới giữa sự sống và cái chết.


Tên sĩ quan đã cảm thấy hàng nghìn ánh mắt ngấm ngầm nhìn y khinh bỉ và nhìn chàng trai trẻ đầy khâm phục. Y cố vùng vẫy trước đòn tấn công thần tình mà cũng là vũ khí độc nhất còn lại của người tù. Vua của ý cố sức trốn khỏi những đòn chiếu sấm sét. Mặt vã mồ hôi, y chìa tay ra cố cầu hòa một lần nữa. Nhưng chàng trai đã không thèm nhìn đến vẻ mặt thiểu não của y, thản nhiên cầm quân Xe đi nước cuối cùng, đặt đúng vào nơi cần đặt và nhìn thẳng vào mặt kẻ thù, nói rành rọt, dứt khoát:" Chiếu hết!" đúng vào lúc tên đao phủ điên cuồng rút súng ra khỏi bao. Súng đã nổ, máu đã đổ...Nhưng ván cờ đã trở nên bất tử!



       Những người tù ít lâu sau đã vùng lên phá tan trại tập trung và cùng với nhân loại yêu tự do đã tiêu diệt tận gốc chủ nghĩa phát xít dã man. Tại nơi xảy ra trận đấu ấy, sau này, người ta đã dựng một bức tượng đài kỉ niệm người thiếu niên - kỳ thủ anh hùng.

Trên đây là nội dung cuốn tiểu thuyết nổi tiếng "Ván cờ không hòa" của một nhà văn Bắc Âu, dựa theo một câu chuyện hoàn toàn có thật. 

Theo:  Võ Tấn (Thế giới cờ vua)

No comments:

Post a Comment